This is Arashi- The Music Never Ends (Viet trans)

Day 1

まぶた閉じ浮かべた そこには褪せない世界
Even more 絶えず聴こえる 音色(おと)に笑顔が舞う
そう生きてゆくこと 連なってやがて未来

mabuta tojiukabeta soko ni wa asenai sekai
Even more taezukikoeru neiro (o to) ni egao ga mau
sō ikite yuku koto tsuranatte yagate mirai

Nhắm mắt lại hồi tưởng, nơi đó là một thế giới mãi nguyên màu

Còn hơn thế, trong âm thanh triền miên những nụ cười hoà quyện với nhau

Và từng ngày được sống như thế, chạy dài đến tương lai

Sing our love かけがえない 触れては温かくて
あなたの胸の奥で今日も 歌い続ける
Here we are, and you feel the same 笑い逢える 変わらないストーリー
Always be by your side 希望(ひかり)満ちて The music never ends

Sing our love kake ga enai furete wa atatakaku te
anata no mune no oku de kyō mo utaitsuzukeru
Here we are and you feel the same warai aeru kawaranai sutōrī
Always be by your side kibō (hikari) michite The music never ends

 Sing our love không thể thay thế, khi chạm vào thật ấm làm sao

Trong tận sâu nơi trái tim của bạn ngày hôm nay vẫn còn hát lên

Chúng tôi đây, và bạn cũng cảm nhận vậy, chúng ta cười với nhau, một câu chuyện bất biến

Mãi luôn bên bạn, ngập tràn trong ánh sáng hy vọng, âm nhạc không bao giờ kết thúc

ずっと皆と 数え切れない 奇跡を追いかけた
You’re my other side 今、香る 想いは永遠(とわ)を泳ぐ
地図にない明日で その先でほらWe’ll be there

zutto mina to kazoekirenai kiseki o oikaketa
You’re my other side ima, kaoru omoi wa eien( towa) o oyogu
chizu ni nai asu de sono saki de horaWe ll be there

Chúng tôi đã luôn cùng các bạn đuổi theo biết bao điều kỳ diệu

Bạn là nơi thiên đường của tôi, giây phút này toả hương, tình yêu bơi lội trong vĩnh hằng

Một ngày mai không có trong bản đồ, thậm chí sau đó nữa hãy nhìn xem, sẽ có chúng tôi ở đó


Brighter way 連れてくよ こころの旅に出かける
チケットはその掌(て)に“Play the song” どこまででも
喜び 悲しみ すべてに寄り添いながら
導かれるよう口ずさむ The music never ends

Brighter way tsureteku yo kokoro no tabi ni dekakeru
chiketto wa sono tenohira (te) ni“ Play the song” doko made de mo
yorokobi kanashimi subete ni yorisoi nagara
michibikareru yō kuchizusamu The music never ends

Trên con đường tươi sáng hơn, tôi sẽ đưa bạn theo cùng trong hành trình của trái tim

Tấm vé nằm trong lòng bàn tay ấy, “bật lên bài nhạc”, dù bạn đi đến đâu

Niềm vui, nỗi buồn, khi ôm ghì tất cả vào lòng

Hãy thầm hát để được dẫn đường, âm nhạc không bao giờ kết thúc

どうしようもない 悔しさ 影を落とす日も
Be alright 朝は来て 途(みち)が続いて行く

dō shiyō mo nai kuyashi-sa kage o otosu hi mo
Be alright asa wa kite to (michi) ga tsuzuite iku

Sự bất lực, sự thất vọng, cả những ngày bị bóng tối bao trùm

Sẽ không sao, bình minh rồi sẽ đến, và con đường lại tiếp nối

声を重ねよう 終わりのない そんなメロディーズ
時を越え 何度だって響く The music never ends
“Sing out Love” Again and again 願いを言葉に乗せて
僕らを繋ぐ真心(こ)の場所で 歌い続ける
そして旅立とう 眩さ包む Ray of light
We must go on 次の景色へ The music never ends

koe o kasaneyō owari no nai sonna merodīzu
toki o koe nan do da tte hibiku The music never ends
“ Sing out Love” Again and again negai o kotoba ni nosete
boku-ra o tsunagu magokoro (ko) no basho de utaitsuzukeru
soshite tabidatō mabayu-sa tsutsumu Ray of lightWe must go on tsugi no keshiki e The music never ends

Nào cùng hoà âm, những giai điệu ấy là bất tận

Vượt qua thời gian, sẽ còn vang vọng mãi, âm nhạc không bao giờ kết thúc

Sing our love, again and again, để ngôn từ chắp cánh cho ước nguyện

Sâu trong nơi tấm lòng chúng tôi gắn kết sẽ mãi còn hát lên

Và rồi hãy cùng nhau lên đường, bao bọc trong ánh sáng lung linh

Chúng tôi phải bước tiếp, đến những cảnh sắc tiếp theo, âm nhạc không bao giờ kết thúc

Ngày đầu tiên không có Arashi. Một bài hát để nhắc nhở mình rằng các anh vẫn sẽ mãi không rời xa, vẫn sẽ ở mãi trong tim để tiếp thêm cho mình động lực.

Ghi chú:

  • 希望(ひかり): Ở đây các anh dùng chữ “hy vọng” (kibou) nhưng khi hát lại là “hikari” (ánh sáng).
  • 真心(こ)の場所で: đọc là “ở nơi này”, nhưng chữ viết là “ở nơi chân tâm này” hoặc “trong tấm lòng này”. Thực ra mình thích câu “sâu trong tấm lòng này” nhưng như vậy thì không cách nào để đứng chung với “

MBNT- Chương 27: Trái tim của anh (I)

Hải An đứng dựa vào thành cầu, chống cằm nhìn ngắm mặt nước đóng băng bên dưới. Từng dãy nhũ băng nhọn hoắc đeo bám trên những vách đá đen xì, trông như mái tóc dài xù xì của mụ phù thủy luôn ám ảnh trong các câu chuyện. Tuy cả hồ dường như đã bị nhấn chìm trong thuỷ tinh lạnh buốt, phía xa xa, thác nước vẫn đổ, làm bắn lên những đám bụi trắng xoá.

Một cơn gió thổi đến đánh tung bụi nước về phía Hải An, mang đến cái lạnh thấu xương. Vậy mà cô lại dường như chẳng có cảm giác gì. Đã nhiều tuần trôi qua kể từ buổi chiều kinh hoàng ở nhà ba mẹ chồng tương lai. Đã không biết bao nhiêu lần cô và Khôi đến nhà nói chuyện, thuyết phục, giải thích với bà Mai. Nhưng mọi nỗ lực dường như vô vọng, những gì cô nhận lại chỉ là những lời đắng cay:

“Tôi đã nói cô hãy rời xa con tôi đi, sao vẫn còn ở đây?”

Đọc thêm

MBNT- Chương 26: Lời khiêu chiến

Đêm như tấm màn che phủ lên vạn vật. Bầu trời là một màu xám đục ngầu, dường như thu nhỏ không gian, những tưởng chỉ cần đưa tay là có thể chạm tới. Cái lạnh đặc quánh bao trùm lấy Quân khiến anh cảm giác mình đang bơi trong một biển nước tối tăm.

Quân rút điều khiển trong túi, bấm nút mở khoá chiếc Aston Martin, phía sau có tiếng nói của Hải An truyền đến:

“Từ bao giờ mà người ta trả lương giáo sư cao vậy?”

Cô nhìn chiếc siêu xe màu xám bạc, một bên mày nhếch lên.

Anh quay người, nghiêng đầu nhìn cô, nháy mắt lém lỉnh:

“Chưa bao giờ, cô gái ạ. Vì cống hiến của những khoa học gia là vô giá mà.”

Đọc thêm

MBNT- Chương 25: Nguyện mãi mãi làm bờ vai

“Anh Quân! Anh làm gì ở đây? Làm sao anh biết được địa chỉ nhà mẹ em?”

Hải An nhìn chằm chằm vào cái người đang đứng trước cửa nhà cô. Trong một lúc, cô đã nghi ngờ rằng mình đang bị ảo giác. Mới hơn nửa tiếng trước người đó còn nói chuyện điện thoại với cô, sao bây giờ lại có thể đứng trước nhà mẹ cô, nơi cách chung cư của họ hơn một tiếng lái xe? Hơn nữa, anh ta đào đâu ra địa chỉ nhà mẹ cô cơ chứ? Nghĩ đến đây, lòng cô trào lên cảm giác nóng lạnh, vừa tức vừa sợ.

Bên ngoài, Quân đứng rùng mình, ôm lấy hai cánh tay, hàm răng như va cả vào nhau khi nói:

“Có thể cho anh vào nhà không? Bên ngoài lạnh quá!”

Đọc thêm

MBNT- Chương 24: Lựa chọn của em

Hải An nhắm chặt mắt cố xua đi hình ảnh trong đầu, rồi bật cười trong vô thức.

Lúc đó ánh mắt anh đã cương trực. Và lúc đó lòng cô cũng đã cứng rắn biết bao. Vậy mà cuối cùng cô lại là người đưa chính mình lên giường của anh.

Cô mỉa mai bản thân và cái mớ rắc rối mà chính cô tạo ra.

Đọc thêm

MBNT- Chương 23: Anh luôn ở đây

Chương 23: Anh luôn ở đây

Bà Ngọc Châu trở mình trong giấc ngủ mộng mị:

“Hải An! Hải An ơi! Con ở đâu?! Mẹ xin lỗi con! Tất cả là tại mẹ”

Nghe tiếng kêu của mẹ, Hải An bật dậy từ dưới nền nhà lạnh ngắt, chạy đến bên giường ôm lấy mẹ:

“Mẹ! Mẹ ơi! Con đây. Là mơ thôi mẹ, không sao, không sao.”

Bà Ngọc Châu từ từ mở mắt nhìn con gái. Ánh mắt bà chất chứa bao đắng cay. Từng giọt nước mắt bà rơi xuống khiến lòng Hải An thêm đau.

Đọc thêm

MBNT- Chương 22: Cô là con của kẻ giết người

Chương 22: Cô là con của kẻ giết người

Cơn mưa gào thét, không ngừng tát vào khung cửa sổ khiến chúng rung lên. Một tia chớp giận dữ xé toạt màn đêm đen hun hút. Ánh sáng của nó loá lên trong một giây, làm rõ bóng người đang ngồi bệt trên sàn, tựa đầu vào lớp cửa kính như một con búp bê vô tri giác. Cơn bão ngoài kia phản chiếu những gì trong tim cô lúc này.

Cô không biết mình đã ngồi như thế bao lâu, cũng chẳng quan tâm cái lạnh mùa đông đang xâm chiếm vào tận xương tuỷ.

Bên tai chỉ văng vẳng câu nói như mũi dao cứa từng nhát vào tim.

“Cô là con của kẻ giết người. Mẹ con cô hãy đi khỏi nhà tôi ngay. Đừng bao giờ xuất hiện trước mặt gia đình tôi nữa.” 

Đọc thêm

MBNT- Chương 21: Mẹ và con gái

Chương 21: Mẹ và con gái

Hải An vuốt mái tóc dài bồng bềnh, vố gắng khiến nó vào nếp, rồi nhìn vào gương kiểm tra bản thân một lần cuối. Cô gái trong gương nở một nụ cười gượng ép với Hải An, không giấu nổi sự hồi hộp trong đó.

“Em đẹp lắm rồi! Đẹp nữa thì chắc anh không dám cho em ra đường mất.”

Đình Khôi tựa người vào bệ cửa, ngắm nhìn vợ chưa cưới của mình loay hoay trước gương không biết đã đến lần thứ mấy. Quả thực Hải An rất đẹp, và đó không phải là vì anh yêu cô nên mới thấy như thế.

Cô đẹp hệt như chính cái tên mình. Khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn rất đáng yêu. Phụ nữ ngày nay nhiều người chuộng làn da nâu khoẻ khoắn, nhưng anh lại thích nước da trắng mịn, trong suốt của cô hơn. Bờ môi đầy, cong cong cùng chiếc mũi thẳng, hơi hếch lên, thật đặc biệt.

Nhưng xinh đẹp nhất vẫn là đôi mắt. Hàng mi dài, mịn như tơ bao lấy đôi mắt to tròn, sâu hun hút; mỗi lần chớp mắt hệt như cánh bướm lay động. Khi thì tĩnh lặng như mặt biển về đêm, xoáy người ta vào vô tận, khi lại dữ dội như sóng, bất chấp, cuốn đi tất cả mọi thứ cản ngăn.

Đọc thêm

MBNT – Chương 20: Anh lại có thể làm bạn của em không?

Chương 20: Anh lại có thể làm bạn của em không?

“Có thể nào cho em biết đâu mới là con người thật của anh không?”

Quân chạnh lòng:

“Cũng chẳng phải là anh cố ý giấu …”

Họ nhìn nhau một lúc, rồi cả hai phì cười. Tình trạng của họ mới khôi hài biết bao. Lúc ấy, anh chẳng giấu cô về thân phận nhưng cô cũng chẳng biết đến cả tên thật của anh. Lúc ấy, cô chẳng giấu anh việc cô sống và nghiên cứu khoa học ở Mỹ, nhưng anh cũng chẳng ngờ một ngày họ lại, một lần nữa, thành đồng nghiệp của nhau. Bọn họ, vì những lý do khác nhau mà đến Việt Nam, rồi định mệnh cho họ gặp nhau, trở thành tri kỷ. Họ chia xa, bước đi trên những con đường riêng, để rồi cuối cùng nhiều năm sau đó, số phận lại đẩy họ về với nhau.

Đọc thêm

MBNT – Chương 19: Alexander W. Cavendish (II)

Chương 19: Alexander W. Cavendish (II)

Đời tư của Alexander Cavendish là một ẩn số. Nếu tra wikipedia, người ta sẽ chỉ tra được anh sinh ra tại Tokyo, Nhật Bản, ngày 25 tháng 1, năm 19xx. Một dòng duy nhất đó về thông tin đời tư cá nhân, còn lại là rất nhiều rất nhiều thông tin về việc anh từng theo học ở đâu, có bằng cấp gì, có những phát kiến nào, đã từng nhận những giải thưởng ra sao.

Đại loại có thể tóm tắt: Alexander William Cavendish sinh ra tại Tokyo, Nhật Bản, ngày 25 tháng 1, năm 19xx. Năm 12 tuổi nhập học đại học Cambridge, đến năm 18 nhận được bằng tiến sĩ đầu tiên, ngành Sinh Học. Cavendish tiếp tục tham gia nghiên cứu tại đại học Stanford, và năm 23 tuổi, có trong tay bằng tiến sĩ thứ hai, ngành Hoá Học, cùng bằng thạc sĩ quản trị kinh doanh. Sau đó ông thực hiện nghiên cứu sau tiến sĩ tại đại học Cambridge, và hiện tại đang giữ chức phó giáo sư tại đại học C.

Đọc thêm